Đăng nhập | Đăng ký

Tiết kiệm công tìm nghìn nghìn đầu sách
Tìm kiếm bạn sẽ có kết quả nhanh nhất và tối ưu nhất (Hỗ trợ gõ tiếng việt tự động)
   

Tiêu đề Tác giả Nội dung NXB Loại Tất cả
  
Hỗ trợ khách hàng

Hotline:0904 845 066
(7h-22h, cả T7, CN)
info@xbook.com.vn
  
Support Online
Liên hệ hợp tác
Liên hệ hợp tác:
  Đặt hàng theo yêu cầu
- Tại chức năng này, quý khách có thể gửi thông tin đặt những cuốn sách hay sản phẩm thuộc lĩnh vực kinh doanh của xbook, nhưng do chưa cập nhật lên hệ thống. Hoặc do quý khách chưa tìm được sản phẩm ưng ý, nhưng biết trên thị trường có sách hoặc sản phầm đó.
- XBOOK sẽ tiến hành kiểm tra thông tin yêu cầu của quý khách để đáp ứng nhanh nhất.

    Thư giãn -> Những điều kỳ diệu
Yêu nhau không nhất thiết phải gần nhau
Cập nhật: 15h - 7/2/2012

Năm học lớp 10

Ngày nhập học, ấn tượng đầu tiên trong mắt tớ, cậu là một người thật nổi bật: đẹp trai, sôi nổi và có cái xe đạp màu hồng dễ thương ơi là dễ thương và nhất là nụ cười, cho đến tận bây giờ tớ vẫn không thể quên. Nhưng tớ lại chỉ là một con bé rất bình thường. Tớ ước tớ có thể làm bạn cùng cậu, một tình bạn trong sáng.

Cứ như ông trời phù hộ cho tớ, vào năm học chính thức cô giáo lại xếp chỗ ngồi của cậu ngay bàn trên tớ, tớ vui lắm, vui không tả xiết, nhưng chỉ có mình tớ biết điều đó thôi. Cứ như thế, tình bạn của tớ và cậu ngày một gần hơn.

Năm học lớp 11

Trong suốt một năm học, tớ quan sát và chứng kiến tất cả vui buồn diễn ra quanh cậu, tớ thực sự quan tâm đến cậu. Chẳng hiểu vì sao mà bọn bạn trong lớp bắt đầu gán ghép tớ và cậu. Tớ không biết cảm giác của cậu thế nào, chứ còn tớ thì tớ cũng thấy hơi vui vui, nhưng cũng hơi buồn vì thực tế giữa tớ và cậu đã có gì đâu. Nói đúng ra là chỉ mình tớ quan tâm đến cậu thôi. Còn với cậu, tớ thấy cậu cũng chỉ coi tớ là một người bạn bình thường như bao người bạn khác. Chỉ khác có một điều duy nhất là do tớ học khá môn Anh văn, và lại ngồi ngay gần bàn của cậu nên cậu và các bạn khác cứ gọi đùa tớ là “cuốn từ điển sống của tôi”. Mặc dù tớ cũng không học cực giỏi đâu, nhưng những câu mà các cậu hỏi tớ thì tớ thường trả lời được và nhất là các bài kiểm tra cũng nhờ tớ mà điểm của các cậu cũng kha khá. Nói đến đây tớ phải ‘ xin lỗi cô giáo dạy Anh văn” … hì hì. Ở ngay bàn của cậu, tớ biết có một cậu cũng rất quý mến tớ. Tớ nghĩ chắc tình cảm đó cũng nhiều như tình cảm tớ dành cho cậu vậy. Cậu ấy cũng như tớ, chỉ biết im lặng và dành sự quan tâm nhỏ bé cho người khác. Tớ vui vì mình cũng có người quan tâm đặc biệt, nhưng tớ cũng thương cậu bạn đó bởi vì tớ cũng chẳng thể làm gì hơn ngoài sự quý trọng và cảm thông mà tớ dành cho cậu ấy.

Đến cuối năm học lớp 11, tớ nghe phong thanh được rằng cậu đang để ý đến một cô bạn khác lớp, cũng tên là Thủy. Mọi thứ trong tớ gần như vỡ òa, tớ thật thất vọng về cậu, thất vọng về một tình cảm đầu đời vừa nhen nhúm lên trong tớ đã bị dập tắt mọi tia hy vọng.

Nhưng chẳng hiểu sao, tình cảm mà tớ dành cho cậu vẫn không hề thay đổi. Tớ vẫn âm thầm quan tâm, âm thầm lo lắng khi tiết học sắp bắt đầu mà vẫn chưa thấy bóng dáng cậu. Tớ thực sự lo lắng khi thi thoảng cậu bị ngã trong lúc lớp mình giao lưu bóng đá với các lớp khác. Mỗi lần đi cổ vũ, tớ muốn hét thật to tên cậu, nhưng … chỉ điều đó thôi tớ cũng chẳng làm được. Tớ sợ bọn bạn cùng lớp nó lại gán ghép, tớ sợ mọi người nhận ra được tình cảm thật của tớ.

Tớ thực sự muốn nói với cậu, tớ muốn cho cậu biết rằng tớ không muốn chỉ là bạn bình thường, tớ muốn là một người bạn đặc biệt nhất của cậu. Ở tuổi đó, tớ không chắc là đã có thứ tình cảm gọi là tình yêu chưa, nhưng tớ thực sự quý mến cậu. Mọi trang nhật ký của tớ khi đó, hầu như đều có bóng dáng của cậu. Với tớ, cậu là một cái gì đó thật quý giá, thật xa vời, nhưng lại ấm áp đến lạ lùng.

Năm cuối cấp

Những buổi học của năm cuối cấp thật nặng nề và gấp rút. Ai ai cũng cố gắng hết sức để có kết quả thi tốt nghiệp thật cao và khấp khởi hy vọng sẽ được bước chân qua cánh cổng giảng đường đại học. Những ngày ôn thi thật ngột ngạt và oi bức. Nhưng tớ lại không cảm thấy như vậy bởi vì mỗi ngày tớ được nhìn thấy cậu, được gặp và nói chuyện với cậu, tớ cảm thấy thật dịu dàng, dường như lúc đó không có gì dịu dàng với tớ hơn thế. Mọi chuyện tớ được nghe về cậu tớ không quan tâm, nói đúng ra là tớ không tin vào những điều đó.

Cho đến một hôm, tan học, đang đứng chờ cho đủ nhóm bạn để về cùng, tớ nhìn thấy cậu, đi sóng đôi cùng người đó và đang nở một nụ cười vô cùng rạng rỡ. Đất đá ở dưới chân tớ như sụt xuống, tớ choáng váng… Vậy là mọi lời nói, mọi lời cảnh báo của bạn bè về cậu là không sai, đến bây giờ, tớ buộc phải tin đó là sự thật.

Tớ đã khóc thật nhiều và buồn cũng rất thật nhiều. Tại sao tớ và người ta có rất nhiều cái trùng hợp, rất nhiều cái giống nhau đến thế, nhưng cái tớ ao ước cũng có được như người ta là tình bạn của cậu mà tớ lại không thể… ???

Năm cuối cấp của tớ trôi qua với thật nhiều day dứt, thật nhiều nước mắt và nỗi buồn. Mặc dù vậy, tớ vẫn cố gắng che giấu hết đi cảm xúc của mình, không để cho ai có thể nhận ra. Tớ vẫn cố gắng chăm chỉ học tập, cho dù hình bóng của cậu không bao giờ phai mờ trong tâm trí của tớ. Tớ vẫn vui đùa cùng bạn bè, mặc dù đôi khi tớ thấy nóng hết cả mặt khi vô tình tớ bắt gặp ánh mắt cậu nhìn tớ… Dần dần, tớ tránh, không nhìn vào ánh mắt ấy…

Ngày tốt nghiệp

Từng ngày trôi qua, rồi từng tuần, từng tháng. Chớp mắt đã là ngày tốt nghiệp. Dù cậu không tâm sự với tớ nhiều, nhưng tớ biết, có cái gì đó hình như tan vỡ trong mắt cậu. Tớ vẫn luôn mong muốn cậu là của tớ, nhưng cậu không xem tớ như thế và tớ biết điều đó. Ngày chia tay, tớ tặng cậu một món quà nhỏ. Trong tớ bưu thiếp, tớ ghi những lời chúc tốt lành cho cậu và một câu “Don’t forget me!”. Thực ra, điều tớ muốn nói và muốn có là “Tớ muốn tớ là một người bạn đặc biệt nhất của cậu”. Nhưng tớ không nói ra được, và có lẽ, mãi mãi không bao giờ tớ nói ra.

Một năm sau

Vậy là tớ cũng đã là sinh viên được một năm. Nghỉ hè, tớ về thăm nhà và thăm cô bạn… ở gần nhà cậu. Thực ra, mục đích chính là để biết, sau một năm, cậu và mọi chuyện của cậu ra sao. Mọi chuyện tớ cần biết thì cũng đã biết.

Vài ngày sau, cậu và cô bạn sang nhà rủ tớ đi picnic. Tớ từ chối, bởi vì sau một năm, nhưng tớ vẫn chưa thể đối diện một cách thoải mái với cậu được.

Ngày hôm sau, sang nhà tớ chơi chỉ có cô bạn nhỏ. Cô ấy sang chơi cùng món quà mà cậu dành tặng cho tớ. Cô bạn chuyển quà cho tớ xong và hình như biết ý gì đó cho nên về ngay. Tớ hồi hộp bóc quà. Một hộp gương trang điểm hình trái tim và được trang trí bằng những con ốc bé xíu thật xinh xắn. Và đặc biệt hơn, trong hộp qùa có một bức thư. Tớ đọc thư của cậu mà nước mắt dàn giụa, và tớ biết, trong giây phút đó, tớ là người hạnh phụ nữ hạnh phúc nhất, bởi vì tớ đã được người mà bấy lâu nay tớ thầm ao ước … ngỏ lời yêu thương.

Đúng là tớ hạnh phúc thật, mọi thứ đều trở nên đáng yêu và lung linh trong mắt tớ. Tớ thấy yêu đời, yêu mọi người và nhất là yêu cậu hơn. Đến lúc này, tớ nghĩ tớ có thể dùng từ "yêu" dành cho cậu. Tớ yêu cậu thật là nhiều.

Cảm giác hạnh phúc ngày một nhiều lên trong tớ. Tuy hai đứa học hai nơi khác nhau, cậu ở Hải Dương, tớ ở Hà Nội, nhưng cậu vẫn thường xuyên gọi điện động viên tớ. Rồi đôi khi, cậu đến tận nơi thăm tớ. Mỗi lần cậu đến, trên tay cậu thường là một ôm những đoá hồng đỏ thắm. Tớ tự hào với đám bạn cùng phòng, tớ hãnh diện vì cậu. Tớ hãnh diện với tất cả mọi người vì tớ có người yêu vừa đẹp trai, vừa ga lăng.

Mùa Noel năm đó là Noel hạnh phúc nhất đời tớ. Món quà cậu dành cho tớ là một chiếc khăn quàng cổ màu tím nhạt, tớ rất thích và rất nâng niu chiếc khăn đó.

Mùa đông năm đó, cũng là mùa đông ấm áp nhất trong đời tớ, tớ có tình yêu của cậu. Con đường đi đến cơ sở thực tập vừa xa, vừa dốc, vừa mưa, vừa rét, nhưng tớ vẫn cảm thấy vô cùng hạnh phúc, vì tớ biết, ở một nơi nào đó trong trần gian này, có một người đang dõi theo từng bước đi của mình. Tớ yêu cậu, tớ thực sự rất yêu cậu.

Tình yêu của tớ và cậu trong sáng hơn cả pha lê, bởi lẽ pha lê đôi khi cũng còn có bụi. Ở xa nhau, mỗi lần gặp nhau vội vàng đến tội nghiệp, chỉ ngồi trong phòng nói chuyện khoảng gần tiếng đồng hồ là cậu đã phải về cho kịp chuyến xe chiều. Không cầm tay, không ôm hôn, không đưa đón nhau đi chơi, vậy mà tình yêu trong mỗi đứa vẫn đầy ắp.
 
Cậu và tớ bằng tuổi, yêu nhau, cậu nói tớ phải gọi cậu bằng anh chứ không được “cậu - tớ” mãi thế. Tớ cũng muốn gọi cậu bằng “anh” cho cậu vui, nhưng tớ ngượng không nói được. Chỉ đến khi đã rất muộn, sắp đến giờ chuyến xe cuối cùng xuất bến, cậu nói nếu không gọi bằng anh thì cậu sẽ không thể về được. Tớ lấy hết dũng cảm của mình ra để nói “Anh về đi” và chạy thật nhanh về phòng, không dám quay đầu lại. Không biết lúc đó cậu nhìn theo tớ và nghĩ gì, nhưng đến tận bây giờ khi nghĩ lại tớ vẫn còn thấy ngượng ^_^.

Tình yêu và hạnh phúc của tớ cứ như trò đùa của số phận. Chính thức yêu nhau được 4 tháng, nhưng hình như tớ bắt đầu có những suy nghĩ, có những đắn đo muốn nói ra với cậu. Vào dịp cậu ra Hà Nội thăm tớ, tớ đã quyết định nói hết những suy nghĩ của mình.

Tớ không nhớ hết là mình đã nói những gì với cậu, và mặc dù tớ ngồi quay lưng lại với cậu, nhưng tớ biết, nước mắt cậu đang rơi rất nhiều, cậu không nói gì, chỉ ngồi nghe tớ nói. Tớ kể về tình cảm của mình trong 3 năm cấp III, kể về tình cảm của cậu dành cho người khác, và đặc biệt tớ kể về nụ cười rạng rỡ mà cậu dành cho người ta khiến cho mọi thứ trong tớ vỡ vụn. Tớ nói rằng tớ rất yêu cậu, nhưng tớ cũng không thể nào quên được cảm giác đau khổ mà tớ phải chịu đựng trong suốt một thời gian dài, tớ không bao giờ quên được hình ảnh của nụ cười đó. Tớ cũng thắc mắc không hiểu tại sao ngày xưa, cậu biết tình cảm của tớ mà cậu vẫn xử sự như vậy, và tại sao đến bây giờ, cậu lại ngỏ lời yêu tớ. Tớ nói nhiều, nói rất nhiều, hình như tớ không để cho cậu có cơ hội trả lời những câu hỏi của tớ.

Tớ biết, tớ đã thật quá đáng với cậu, nhưng tớ không ân hận với quyết định của mình.

Đã nhiều năm trôi qua, đôi khi, những nỗi nhớ thoảng qua cũng làm con tim tớ đau thắt lại. Ở nơi này, tớ vẫn luôn luôn cầu chúc cho cậu có một cuộc sống tràn đầy hạnh phúc và chắc chắn một điều, tuy không được ở bên cậu, nhưng tình yêu của tớ vẫn mãi còn.

"Chỉ có kẻ nào yêu mà không mong được yêu trả lại, mới chắc chắn là mình thật yêu ai hơn tất cả mà thôi".
Mời các bạn đặt mua các ấn phẩm có phân phối tại XBOOK

LỜI THÁCH ĐỐ TÌNH YÊU
Mã sp:VHNN-TT930
Tác giả: Ni Xảo Nhi. - Dịch giả: Hoàng Mai Hương.
Nhà xuất bản: Văn học
Giá:70,000đ


Gửi ý kiến của bạn về bài này:
Lưu ý : Khi than gia đóng góp ý kiến, mỗi ý kiến nếu được hiển thị quý khách được hưởng 500đ vào tài khoản, để được hưởng điều kiện này, quý khách chỉ cần đăng ký thành viên và đăng nhập để có thể tích lũy tiền trong tài khoản điện tử tại XBOOK
Điện thoại:(Quý khách có thể bỏ qua)

Để lại số điện thoại XBOOK sẽ chăm sóc tốt hơn!
Họ Tên
Email:
Tiêu đề:
OFF Telex

VNI VIQR

Nội dung:
 CÙNG THỂ LOẠI
Chuyện tình đêm Noel
Người cha
Những truyện ngắn về thầy cô
Anh là nắng hạ trong tim em
Mẹ nghèo
Lòng biết ơn của con cáo
Trong bão tuyết
Phép màu
Nụ hôn và ly dị
Hâm lại chất lãng mạn
CHO TÔI XIN MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ
CHYỆN CON MÈO DẠY HẢI ÂU BAY
Xem thêm
Hitech
     Danh mục
Thư giãn
Những điều kỳ diệu
Top người quan tâm
Top bài hay
Giới thiệu sách
Kiến thức tham khảo
Truyện hài
Thư viện ảnh
Tư vấn
Tư vấn sách
Tư vấn Hitech
Tư vấn cho mẹ và bé
     Top ý kiến mới nhất
 Cảm động!
Trong bài: NHỮNG LỜI NÓI DỐI CỦA MẸ!
Lê Thị Hoài Thu   16h - 22/6/2012
 Mẹ luôn là người vĩ đại nhất trên cuộc đời này!
 Cám ơn
Trong bài: TIN THẬT LÒNG
Nguyễn Thị Lan Hương   8h - 22/6/2012
 Cam ơn Xbook đã gửi cho mình câu chuyện thật ý nghĩa giữa cuộc sống đang chạy đua với thời gian.
Chúc tập thể công ty Xbook ngày càng phát đạt.
 Hoan nghenh Xbook vi nhung trich doan nghe rat van chuong nhung vo cung doi thuong ve tinh Cha con
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
nacdanh   23h - 21/6/2012
 K thưa Xbook,co lan mua sach của Xbook chỉ vi lý do uỷ quyền cho Bích Liên nhận giúp khi đó tôi đi xa nên các bạn cứ tưởng tôi là BLiên đúng không, cũng không sao hi hi. Đến hôm nay bài viết về tình phụ tử của các bạn quá hay nên tôi cũng xin thổ lộ tôi là đàn ông, hiện nay cũng chỉ một mình nuôi cô con gái mẫu giáo, bài giới thiệu của bạn làm tôi không thể quên xbook.com.vn, rất cảm động và liên tưởng nhiều điều về cha tôi, hiện nay tôi khá bận việc công tác và nuôi con, thú vui đọc sách dù tạm thời để lại, khi nào có thời giờ tôi sẽ không quên mua sách của quý vị. Chúc xbook.com.vn thành đạt và ngày càng có nhiều bài viết hay. Cảm ơn!
 tin thật lòng
Trong bài: TIN THẬT LÒNG
nguyễn ngọc thu   15h - 20/6/2012
 Cảm ơn Xbook đã gửi cho tôi những câu chuyện thật ý nghĩa.
 Rất hay và cảm động!
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
Lê Thị Hoài Thu   16h - 19/6/2012
 Bài học lớn - niềm tin trong cuộc sống là cực kỳ quan trọng, người con tin là ba mình sẽ tìm thấy mình và người ba tin rằng con trai mình sẽ luôn chờ mình!
 Cám ơn Người Mẹ Vĩ Đại
Trong bài: NHỮNG LỜI NÓI DỐI CỦA MẸ!
Nguyễn Thị Tường Hiếu   21h - 16/6/2012
 Cám ơn Xbook đã gửi đến cho tôi câu chuyện về người Mẹ thật đáng yêu và đáng kính. Những gì mà chúng ta có được ngày hôm nay là đều do từ Mẹ mà ra. Không phải Mẹ để lại nhiều tiền bạc, nhiều của cải vật chất là Mẹ đã cho ta,mà chính là Mẹ đã dâng tặng cả cuộc đời này cho các con yêu của mình bằng sự hy sinh thầm lặng.Một lần nữa tôi xin cảm ơn Xbook rất nhiều.
 anh có giúp tôi không ?
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
nguyễn thị thu hằng   13h - 16/6/2012
 khi đọc bài viết về câu chuyện này tôi rất cảm động.cảm ơn XBOOK
 Anh co giup toi khong
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
Huong   21h - 14/6/2012
 Trong cuộc sống với muôn vàn hối hả và với tính cách của một người trẻ đôi lúc chúng ta chỉ biết quan tâm đến bản thân mình hoặc gia đình nhỏ của mình mà quên rằng cha mẹ bạn cần lắm những sự quan tâm chăm sóc của bạn. Câu chuyện như nhắc nhở tôi rằng mình đã nhận rất nhiều từ cha mẹ,nay đã lớn phải không đòi hỏi cha mẹ phải trao cho mình nhiều yêu thương mà ngược lại phải trao cho cha mẹ tình yêu thương nhiều nhất mà mình có thể.
 Câu chuyện tôi kể cho vợ và con tôi nghe
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
Nguyễn Đức Thuấn   15h - 13/6/2012
 Tôi đã nhận được mail của Xbook! tôi đã đọc và đúng thật nhân văn.Tôi đã đem về ngay trưa hôm đó và trong bữa cơm gia đình tôi đã kể lại cho vợ và con tôi nghe.
Xin cám ơn Xbook!
 Con yêu ba
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
Hương   19h - 12/6/2012
 Khi ba tôi nằm bệnh viện, tôi đã tự hứa, lúc nào ba ra viện tôi sẽ chăm sóc ông tốt hơn, ai ngờ ba tôi đã ra đi mãi mãi mà tôi chưa kịp nói con yêu ba. Mong hương hồn ba siêu thoát
HỖ TRỢ

Liên hệ hợp tác
Liên hệ hợp tác:
 XBOOK ĐƠN GIẢN CHỈ LÀ ĐẶT MUA
 Miễn phí vận chuyển trên 90,000 nội thành Hà Nội. Hỗ trợ 5% giá hàng hoặc miễn phí vận chuyển cho đơn hàng trên 180,000 đ
 Cam kế bán bằng hoặc rẻ hơn giá bìa.
 Hãy nhấn nút đặt mua hệ thống hoàn toàn hướng dẫn đặt mua, phương thức nhận hàng, thanh toán và thời gian nhận hàng.
 Đặt hàng không cần đăng ký đăng nhập.
 CÂU HỎI THƯỜNG GẶP
  Đinh Văn Mẹo
  Hỏi:Tôi có mua được sách không?
  Cao Thị Vân Anh
  Hỏi:Hỗ trợ phí vận chuyển???
  Nguyễn Xuân Thức
  Hỏi:cần giãi đáp
  Nguyễn Thị Mỹ Hạnh
  Hỏi:Hết hàng

Hỗ trợ khách hàng
Hotline:0904 845 066
(7h-22h, cả T7, CN)
info@xbook.com.vn
SIÊU THỊ SÁCH TRỰC TUYẾN XBOOK
Office:Số 46 ngõ 897 Giải Phóng, Q.Hoàng Mai, Hà Nội
Thời gian liên hệ: Thứ Hai - thứ Sáu, 8:00 - 18:00 và thứ Bảy, 8:00 - 12:00 (trừ các ngày nghỉ và ngày lễ).

© 2007-2012, XBOOK.COM.VN, Inc