Đăng nhập | Đăng ký

Tiết kiệm công tìm nghìn nghìn đầu sách
Tìm kiếm bạn sẽ có kết quả nhanh nhất và tối ưu nhất (Hỗ trợ gõ tiếng việt tự động)
   

Tiêu đề Tác giả Nội dung NXB Loại Tất cả
  
Hỗ trợ khách hàng

Hotline:0904 845 066
(7h-22h, cả T7, CN)
info@xbook.com.vn
  
Support Online
Liên hệ hợp tác
Liên hệ hợp tác:
  Đặt hàng theo yêu cầu
- Tại chức năng này, quý khách có thể gửi thông tin đặt những cuốn sách hay sản phẩm thuộc lĩnh vực kinh doanh của xbook, nhưng do chưa cập nhật lên hệ thống. Hoặc do quý khách chưa tìm được sản phẩm ưng ý, nhưng biết trên thị trường có sách hoặc sản phầm đó.
- XBOOK sẽ tiến hành kiểm tra thông tin yêu cầu của quý khách để đáp ứng nhanh nhất.

    Thư giãn -> Những điều kỳ diệu
Bên đống lửa
Cập nhật: 15h - 18/6/2012

Ngọn lửa vừa đỏ vừa vàng như người đàn bà dịu dàng lắc lư trong bóng tối, làm ánh sáng lóe lên. Họ ngồi quanh lửa, mặt cũng phủ đầy nét dịu dàng vừa vàng vừa đỏ. Trên màn trời đầy sao như gấm, dải Ngân Hà mát lạnh tách ra chảy qua lưng núi. Có tiếng nước róc rách vang từ lòng sông hòa với sự mát lạnh ấy. Bên đống lửa có người đứng lên lấy chiếc thanh la bằng đồng ở căn lều phía sau, gõ mạnh mấy cái, sau đó tiếng gọi dài, thô và khàn vang lên khắp núi:

"Lợn rừng đấy, mau tới đi, đi, đi, đi!"

Không có tiếng đáp, trên lòng sông phẳng lặng toàn là màn đêm mông lung và khí núi nhàn nhạt bọc trong màn đêm. Tiếng gọi như dòng nước rạch màn đêm và khí núi rồi chìm sâu vào bóng tối. Gọi xong, treo thanh la lên, lại ngồi xuống đống lửa, mặt lại phủ đầy nét dịu dàng vừa vàng vừa đỏ. Hai người lại như bâng quơ trò chuyện:

"Sao hôm nay anh cũng bỏ mà đến đây?"

Anh ta nhận ra ý ngầm trong câu hỏi nên cố ý lảng tránh:

"Nói cái đếch gì thế, không đến cậu có ghi công điểm cho tôi không?"

"Ái chà, thôi đừng giả bộ ngây ngô nữa. Anh trở thành bậc thánh từ khi nào vậy? Anh là đội trưởng, công điểm còn cần phải kiếm hay sao? Hơn nữa hai công điểm này đáng giá bằng cuộc vui ấy của anh đêm nay sao?"

Lửa trong mắt người bạn sáng lấp lánh, lửa ghen trong lòng mà vừa nãy anh ta cố kìm nén bây giờ bỗng nhoi lên. Anh ta ho khan mấy tiếng rồi gắng sức đè xuống. Một lần nữa lại lảng tránh câu hỏi, cầm một thanh củi gạt tìm trong đống lửa:

"Chín rồi đấy nhỉ?"

"Vừa mới vùi, chín làm sao được?"

Nhưng anh không ngừng bới, cố chấp bới ra một củ trong số khoai tây vừa vùi vào than, thò tay nắn một cái khiến đầu ngón tay bỏng đến mức đau nhói tận tim. Anh ta hít một hơi khí lạnh rồi ném củ đó vào lửa, ấm ức không phủ tro lên trên mà để mặc cho lửa thiêu đốt. Tức thì một mùi cháy do bị lửa thiêu đốt lan ra. Người bạn lại móc máy:

"Sao thế, đêm nay làm sao thế? Bị vợ chỉnh rồi cả cơm cũng không cho ăn à? Đói đến mức đó sao? Bỏ người thương không ôm mà tới đây chen chúc trong lều với tôi sao? Những gì ngon ngọt người ta lại không biết làm cho anh ăn à? Đồ ngựa dái như anh làm sao lại nỡ bỏ suông thế?"

Anh ta cuối cùng đã nổi nóng:

"Có câm mồm đi không? Cậu không biết đồ con hoang đó đêm nay đến đây à? Cậu như thế là cố ý làm khó cho tôi đấy!"

Ánh lửa trong mắt anh bạn lập tức bùng to:

"… Anh nói bí thư công xã ấy ư"

"Ngoài hắn ra còn ai nữa?"

Hai người đều im lặng. Ánh lửa lại lặng lẽ phết lên hai khuôn mặt vẻ dịu dàng khó nói…

Thực ra, hôm nay anh ta đã đến chỗ cô ấy. Hôm nay bí thư vừa về đến thôn, anh ta xếp phòng ở, báo cơm, lại tiếp bí thư một chầu rượu và một chầu thuốc lá, sau đó mới thừa lúc rảnh tới nhà cô, nói:

"Bí thư đến rồi?"

Cô gật đầu.

"Nửa đêm về sáng em kiếm cớ cho ông ta về. Anh sẽ đến!"

Cô lại gật đầu.

Anh ta chửi:

"Đồ chó đ. ấy chỉ vì em mà mới về thôn này."

Cô trấn tĩnh, không tỏ vẻ gì. Anh ta lại "tổ tông", "chó đ." chửi mấy câu nữa. Chửi xong, cảm thấy chửi như thế chẳng thỏa mãn, chợt lại nhớ tới bộ mặt ngăm ngăm đen, núc ních béo của bí thư:

"Em chỉ nên vờ vịt với đồ con hoang ấy thôi, đừng để hắn thấy ngon ăn là cứ về mãi."

Anh ta và cô đều biết rõ đây không phải là lần đầu, đều biết rõ họ hầu như chẳng có biện pháp nào hay để ngăn cản. Người đàn bà im lặng để lộ niềm ai oán không lời, niềm ai oán đó khiến anh ta phiền muộn và nóng nảy:

"Em yên tâm đi! Anh đã bảo sẽ kiếm cho em một người là sẽ kiếm người đó cho em, không để em cứ ở suông thế này. Đấy là việc chỉ sớm muộn mà thôi, nôn nóng làm gì?"

Mấy câu này anh ta đã nói không chỉ một lần nên cũng cảm thấy vô vị, đứng ngây ra một lát rồi tự bỏ đi.

Uống rượu rồi không hứng ăn cơm nữa, áng chừng đã sắp tới giờ, anh ta nhân lúc đêm tối lẻn vào sân, nấp dưới cửa sổ. Nghe trong phòng có động tĩnh liền lén nhòm qua lỗ thủng trên giấy dán cửa sổ đã chọc sẵn từ trước. Tình hình nhiều lần giống hệt nhau lập tức hiển hiện ra trước mắt, hàm răng ngay lập tức nghiến trèo trẹo: đồ chó đ., cả đèn cũng không buồn tắt! Cứ thở hổn hển dưới ánh đèn sáng trưng, thân thể ngăm đen béo núc trần truồng ngọ nguậy, còn bị đè bên dưới là một màu trắng bóc cũng trần truồng. Bậc cửa sổ cản tầm nhìn nên không thấy mặt cô, chỉ thấy vật đen sì béo núc rên rỉ và thở hồng hộc như lợn. Anh ta thầm cười nhạt: đồ con hoang, muốn ngủ với đàn bà nhưng lại chẳng có công cụ tốt để ngủ với đàn bà! Tiếp đó, đèn tắt, anh ta đành quay đầu lại. Vừa ngoảnh đầu, những ngôi sao trong nháy mắt rơi đầy mắt rất dày, rất đặc và rất sạch như rửa qua nước vậy. Ngọn lửa ghen dường như cũng nhờ thế mà được rửa đi phần nào. Anh ta tự cười và tự chửi thầm:

"Đồ chó đ. nhà mày định làm gì thế? Mày ngủ với người thương thì hắn cũng ngủ với bồ bịch, có phải ngủ với vợ mày đâu, có chiếm đoạt cái gì của mày đâu, can cớ gì mày phải đau lòng?"

Tuy nói là vậy nhưng anh ta vẫn có chút không chịu phục, vẫn có cái gì đó mắc ở cổ họng nuốt không trôi: đồ chó đ., ngươi là bí thư công xã cơ đấy! Đàn bà trong công xã nhiều lắm, đàn bà trong thôn cũng nhiều, muốn ai mà chẳng được. Đồ con hoang ấy lại cứ muốn chiếm miếng ăn đã tới mồm của mình kia! Nghĩ như thế, anh ta lại hầm hầm ghé mắt nhìn qua lỗ thủng tối om om, càng không nhìn thấy gì lại càng muốn nhìn xem có cái gì, nỗi bất bình trong lòng lại càng mãnh liệt. Thình lình chân giẫm gẫy một cành củi nghe đánh "cắc" một tiếng, lập tức trong cửa sổ vang lên tiếng hỏi cảnh giác "Ai đấy?". Anh ta sợ quá nín thở, chạy tót ra ngoài. Chạy xa rồi mới ngoảnh nhìn căn nhà quen thuộc: "Đồ con hoang không thể cứ hạ phóng mãi một thôn này! Nửa đêm về sáng là phần ông!"

Không hiểu sao chửi xong, anh ta thấy một điều khó nói trỗi dậy trong lòng: anh ta bỗng cảm thấy việc đó và người đàn bà yêu thương của mình trở nên nhạt thếch, cảm thấy hai người bồ bịch với nhau ròng rã mấy năm trời, trong chớp mắt đã chẳng còn mùi vị gì nữa. Anh ta không nói rõ được mùi vị ấy là gì, là thế nào. Có lẽ chỉ vì cảm thấy bản thân nợ người đàn bà ấy một chút tình, nhưng khi có thằng con hoang đen trũi ấy xen vào thì anh ta chẳng còn nợ gì hết. Không những không nợ mà ngược lại cảm thấy cô ta nợ mình rất nhiều thứ. "Buôn bán đã lỗ vốn thì còn mùi mẽ đếch gì nữa? Đàn bà trong thôn đâu có thiếu?" Chửi thế rồi anh ta mới lại thấy dễ chịu.

Lửa cháy to quá, củ khoai tây vừa nãy anh ta ném vào lửa đã bị cháy teo lại, mấy tia lửa màu xanh tiếp nối phụt lên từ cục than đó. Người bạn cảm thấy vừa nãy mình lỡ lời bèn chân thành khuyên nhủ:

"Chà, chẳng đáng phải tức giận đến thế? Anh ngủ với bồ thì người ta cũng ngủ với bồ. Bồ là bồ, vợ là vợ, hai chuyện đó khác nhau. Hơn nữa, người ta còn là người đứng đầu công xã, đội trưởng như anh chọi được à? Thôi cho qua, đàn bà đều trai lơ, đĩ thõa, mà đồ chó đ. nhà anh cũng ngủ đủ vốn với cô ta rồi!"

Hai người đàn ông cùng cất tiếng cười thoải mái, cười chán mới lại đùa tếu:

"Đêm nay lẽ ra anh nên dẫn vợ anh đến nghe trộm. Nếu cô ta biết bí thư công xã chen chân vào thì bảo đảm sẽ không cãi cọ với anh nữa!"

Hai người lại cười lớn tiếng một hồi nữa. Vốn là câu chuyện canh cánh trong lòng mình, đột nhiên được người khác nói ra rõ ràng không sai, lại chẳng thiếu một ly một lai nào thì những gì vướng bận trong lòng đột nhiên cũng mây tan khói tản, anh thấy lòng thư thái, trong sáng như con sông Ngân tách dòng trên đỉnh đầu.

"Tôi hỏi này, cô ta có gì hay mà buộc được chân đồ ngựa dái như anh đến mấy năm thế?"

Anh ta đắc ý cười:

"Không cười lên thì không phân biệt được hay dở, cười lên rồi cậu mới biết là có khác…"

"Nói khoác! Dù là gì đi nữa, cô ta cũng chỉ là đàn bà! Hay là anh đã gặp tiên giáng trần?"

Anh ta không đáp, chỉ nhào trộn những chi tiết khi ngủ cùng người tình với những ngọn lửa vừa đỏ vừa vàng trước mắt thành một mớ hỗn độn… Thình lình, đống thịt đen trùi trũi trần truồng kia xen vào, thế là anh ta chửi:

"Đồ chó đ., hoa đẹp ngửi đều thấy thơm. Đêm nay, thằng con hoang đen trũi ấy tha hồ được lợi!"

"Ái chà, vẫn còn ghen cơ à? Nếu thật sự không nín nhịn được thì anh đi đi, thử xem bí thư có nhường đội trưởng không nào? Thử xem anh có gan đó không nào?"

Anh bạn nói xong lại cười khà khà. Anh ta cũng cười theo nhưng giấu kín cuộc hẹn hò nửa đêm về sáng. Khi anh bạn không cười nữa, anh ta mới nói sang một đề tài khác:

"Người chăn dê ở Gò Đông đến nói vài ba bận rồi. Tôi thấy anh ta rất thích hợp. Đàn dê đội ta lâu nay không có người thành thạo chăn dắt. Hễ anh ta tới thì đàn dê thôn ta được nhờ."

Anh bạn lại giễu cợt:

"Đồ chó đ., người thương trở thành giấy rách thì anh đem bán chứ gì!"

"Nói bậy nào, từ lâu đã nhận lời làm cho cô ấy một việc."

Anh ta lại nghĩ tới bộ mặt nín thinh của cô, nghĩ tới những nỗi ai oán không cất nên lời, thế là lại cứng rắn nói:

"Đã làm việc thì không thể chỉ nghĩ đến sướng cho riêng mình. Tớ có vợ con, làm sao có thể yêu thương người ta suốt đời được? Người ta cũng cần phải sống theo hoàn cảnh của mình chứ!"

Anh bạn gật đầu với vẻ tin phục:

"Tôi thấy thế cũng được. Nhưng anh phải nói trước, bảo cậu chăn dê ấy thế nào cũng phải ở rể."

"Cậu ta nghèo đến mức chẳng có lấy một bộ quần áo cho ra hồn, không ở rể thì làm gì được? Nếu đã lo được lễ ăn hỏi, lấy được vợ thì cậu ta còn sống độc thân hay sao? Việc hôn nhân này chẳng phải cậu ta vớ được món bở lớn hay sao?"

"Bồ bịch một thời gian, cũng coi như anh không phụ cô ấy."

Có lẽ do lửa làm nóng người lên nên trong lòng thấy ấm áp, anh ta cũng dịu dàng hơn. Vừa cười anh ta vừa nghĩ tới khuôn mặt im hơi lặng tiếng, nghĩ đến cảnh lần đầu tiên anh ta qua đêm ở nhà cô. Nửa đêm anh ta mới tới, vào khỏi cửa câu đầu tiên là: "Đêm nay tôi ở lại". Cô không nói gì. Câu thứ hai là: "Em cởi ra". Cô thong thả cởi quần áo ra. Người miền núi ăn mặc rất đơn giản, cởi áo vải, cởi quần vải đã là thân hình trắng toát. Cổ tay, cổ, đầu gối và chân đều có một tầng ghét bám như vẩy cá giống anh ta. Sau đó anh ta thổi tắt đèn. Trong bóng tối đen như mực, anh ta biết cô là người đàn bà rất hay. Anh ta chưa bao giờ ngủ với cô mà lại thắp đèn như gã con hoang đen trũi nọ… Nhân ngãi mấy năm, không biết anh ta đã nhận lời với cô bao nhiêu lần, song có lời này là không quên được: ngay lần đầu tiên anh đã nhận sau này sẽ giúp cô tìm một người đàn ông thích hợp để thành gia thất. Đại trượng phu, nam tử Hán, đàn ông đã nói là ra nói, bây giờ cũng được tiếng là đối xử tốt với cô.

Anh bạn ngồi bên đống lửa đã có ý mệt mỏi, quấn chặt hơn cái áo da dê trên người rồi cúi thấp đầu chui vào lều:

"Tôi ngủ trước một lúc nhé."

"Được, ngủ đi."

Nói xong, anh ta cười thầm. Tiếng nước trên sông vẫn rì rào vang lên, trong bụi cây không xa có con chim đỗ quyên đang khóc, sao trên trời dường như càng dày, càng đặc hơn.

Không biết qua đi bao lâu.

Khi người trong lều ngủ được một giấc tỉnh dậy, anh ta không còn ở đó nữa. Bên cạnh đống lửa bỏ lại một đống vỏ khoai tây bóc ra, còn củ bị ném vào lửa thì đã cháy thành than từ lâu, tròn, như một con mắt cô độc lấp lánh ánh đỏ sẫm yếu ớt trong lửa tàn. Người bạn vui vẻ chửi rủa để lộ nét cười hiểu ý.

Bỗng một ngôi sao sa quên mình vùng ra khỏi màn trời như gấm như hoa để nhào xuống bóng đêm không đáy. Sau một thoáng chói mắt, bóng đêm trong hang núi dường như đen hơn, sâu hơn. Có tiếng gọi dài, thô và khàn vang lên từ bóng tối đó:

"Lợn rừng đấy, mau tới đi, đi, đi, đi!"


MỜI CÁC BẠN ĐẶT MUA TÁC PHẨM CỦA LÝ NHUỆ


NGÀN DẶM KHÔNG MÂY
Mã sp:VHNN-TT490
Tác giả: Lý Nhuệ - Người dịch: Trần Quỳnh Hương
Nhà xuất bản: Hội nhà văn
Giá:49,000đ
 




ĐẤT DÀY - Tác Phẩm Đoạt Giải China Times Literary Prize (Tập Truyện Ngắn)
Mã sp:VHNN-TN34
Tác giả: Lý Nhuệ
Nhà xuất bản: Hội nhà văn
Giá:45,000đ
 




Gửi ý kiến của bạn về bài này:
Lưu ý : Khi than gia đóng góp ý kiến, mỗi ý kiến nếu được hiển thị quý khách được hưởng 500đ vào tài khoản, để được hưởng điều kiện này, quý khách chỉ cần đăng ký thành viên và đăng nhập để có thể tích lũy tiền trong tài khoản điện tử tại XBOOK
Điện thoại:(Quý khách có thể bỏ qua)

Để lại số điện thoại XBOOK sẽ chăm sóc tốt hơn!
Họ Tên
Email:
Tiêu đề:
OFF Telex

VNI VIQR

Nội dung:
 CÙNG THỂ LOẠI
Chuyện tình đêm Noel
Người cha
Những truyện ngắn về thầy cô
Anh là nắng hạ trong tim em
Mẹ nghèo
Lòng biết ơn của con cáo
Trong bão tuyết
Phép màu
Nụ hôn và ly dị
Hâm lại chất lãng mạn
CHO TÔI XIN MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ
CHYỆN CON MÈO DẠY HẢI ÂU BAY
Xem thêm
Hitech
     Danh mục
Thư giãn
Những điều kỳ diệu
Top người quan tâm
Top bài hay
Giới thiệu sách
Kiến thức tham khảo
Truyện hài
Thư viện ảnh
Tư vấn
Tư vấn sách
Tư vấn Hitech
Tư vấn cho mẹ và bé
     Top ý kiến mới nhất
 Cảm động!
Trong bài: NHỮNG LỜI NÓI DỐI CỦA MẸ!
Lê Thị Hoài Thu   16h - 22/6/2012
 Mẹ luôn là người vĩ đại nhất trên cuộc đời này!
 Cám ơn
Trong bài: TIN THẬT LÒNG
Nguyễn Thị Lan Hương   8h - 22/6/2012
 Cam ơn Xbook đã gửi cho mình câu chuyện thật ý nghĩa giữa cuộc sống đang chạy đua với thời gian.
Chúc tập thể công ty Xbook ngày càng phát đạt.
 Hoan nghenh Xbook vi nhung trich doan nghe rat van chuong nhung vo cung doi thuong ve tinh Cha con
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
nacdanh   23h - 21/6/2012
 K thưa Xbook,co lan mua sach của Xbook chỉ vi lý do uỷ quyền cho Bích Liên nhận giúp khi đó tôi đi xa nên các bạn cứ tưởng tôi là BLiên đúng không, cũng không sao hi hi. Đến hôm nay bài viết về tình phụ tử của các bạn quá hay nên tôi cũng xin thổ lộ tôi là đàn ông, hiện nay cũng chỉ một mình nuôi cô con gái mẫu giáo, bài giới thiệu của bạn làm tôi không thể quên xbook.com.vn, rất cảm động và liên tưởng nhiều điều về cha tôi, hiện nay tôi khá bận việc công tác và nuôi con, thú vui đọc sách dù tạm thời để lại, khi nào có thời giờ tôi sẽ không quên mua sách của quý vị. Chúc xbook.com.vn thành đạt và ngày càng có nhiều bài viết hay. Cảm ơn!
 tin thật lòng
Trong bài: TIN THẬT LÒNG
nguyễn ngọc thu   15h - 20/6/2012
 Cảm ơn Xbook đã gửi cho tôi những câu chuyện thật ý nghĩa.
 Rất hay và cảm động!
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
Lê Thị Hoài Thu   16h - 19/6/2012
 Bài học lớn - niềm tin trong cuộc sống là cực kỳ quan trọng, người con tin là ba mình sẽ tìm thấy mình và người ba tin rằng con trai mình sẽ luôn chờ mình!
 Cám ơn Người Mẹ Vĩ Đại
Trong bài: NHỮNG LỜI NÓI DỐI CỦA MẸ!
Nguyễn Thị Tường Hiếu   21h - 16/6/2012
 Cám ơn Xbook đã gửi đến cho tôi câu chuyện về người Mẹ thật đáng yêu và đáng kính. Những gì mà chúng ta có được ngày hôm nay là đều do từ Mẹ mà ra. Không phải Mẹ để lại nhiều tiền bạc, nhiều của cải vật chất là Mẹ đã cho ta,mà chính là Mẹ đã dâng tặng cả cuộc đời này cho các con yêu của mình bằng sự hy sinh thầm lặng.Một lần nữa tôi xin cảm ơn Xbook rất nhiều.
 anh có giúp tôi không ?
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
nguyễn thị thu hằng   13h - 16/6/2012
 khi đọc bài viết về câu chuyện này tôi rất cảm động.cảm ơn XBOOK
 Anh co giup toi khong
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
Huong   21h - 14/6/2012
 Trong cuộc sống với muôn vàn hối hả và với tính cách của một người trẻ đôi lúc chúng ta chỉ biết quan tâm đến bản thân mình hoặc gia đình nhỏ của mình mà quên rằng cha mẹ bạn cần lắm những sự quan tâm chăm sóc của bạn. Câu chuyện như nhắc nhở tôi rằng mình đã nhận rất nhiều từ cha mẹ,nay đã lớn phải không đòi hỏi cha mẹ phải trao cho mình nhiều yêu thương mà ngược lại phải trao cho cha mẹ tình yêu thương nhiều nhất mà mình có thể.
 Câu chuyện tôi kể cho vợ và con tôi nghe
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
Nguyễn Đức Thuấn   15h - 13/6/2012
 Tôi đã nhận được mail của Xbook! tôi đã đọc và đúng thật nhân văn.Tôi đã đem về ngay trưa hôm đó và trong bữa cơm gia đình tôi đã kể lại cho vợ và con tôi nghe.
Xin cám ơn Xbook!
 Con yêu ba
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
Hương   19h - 12/6/2012
 Khi ba tôi nằm bệnh viện, tôi đã tự hứa, lúc nào ba ra viện tôi sẽ chăm sóc ông tốt hơn, ai ngờ ba tôi đã ra đi mãi mãi mà tôi chưa kịp nói con yêu ba. Mong hương hồn ba siêu thoát
HỖ TRỢ

Liên hệ hợp tác
Liên hệ hợp tác:
 XBOOK ĐƠN GIẢN CHỈ LÀ ĐẶT MUA
 Miễn phí vận chuyển trên 90,000 nội thành Hà Nội. Hỗ trợ 5% giá hàng hoặc miễn phí vận chuyển cho đơn hàng trên 180,000 đ
 Cam kế bán bằng hoặc rẻ hơn giá bìa.
 Hãy nhấn nút đặt mua hệ thống hoàn toàn hướng dẫn đặt mua, phương thức nhận hàng, thanh toán và thời gian nhận hàng.
 Đặt hàng không cần đăng ký đăng nhập.
 CÂU HỎI THƯỜNG GẶP
  Đinh Văn Mẹo
  Hỏi:Tôi có mua được sách không?
  Cao Thị Vân Anh
  Hỏi:Hỗ trợ phí vận chuyển???
  Nguyễn Xuân Thức
  Hỏi:cần giãi đáp
  Nguyễn Thị Mỹ Hạnh
  Hỏi:Hết hàng

Hỗ trợ khách hàng
Hotline:0904 845 066
(7h-22h, cả T7, CN)
info@xbook.com.vn
SIÊU THỊ SÁCH TRỰC TUYẾN XBOOK
Office:Số 46 ngõ 897 Giải Phóng, Q.Hoàng Mai, Hà Nội
Thời gian liên hệ: Thứ Hai - thứ Sáu, 8:00 - 18:00 và thứ Bảy, 8:00 - 12:00 (trừ các ngày nghỉ và ngày lễ).

© 2007-2012, XBOOK.COM.VN, Inc