Nhiều năm sau, khi hai người mỗi người một ngả,ai cũng có cuộc sống và hạnh phúc riêng, thì vẫn có những buổi sớm mai hoặc vào lúc hoàng hôn họ không khỏi bồi hồi nhớ lại một chuyện đã gây chấn động không ít và để lại ấn tượng sâu sắc không thể phai mờ trong suốt cuộc đời mình. Đó là những năm tháng chưa xa nhưng tư tưởng của con người còn rất bảo thủ, là những năm tháng mà tình yêu bị đuổi ra khỏi cổng trường, và mọi điều thuộc về nhân tính dễ dàng bị hiểu lầm. Đó là lúc chừng một giờ đêm của một ngày nọ, họ vẫn ôm nhau đi trong vườn trường, vừa đi vừa hôn nhau. Anh cao chừng 1m7 hoặc 1m8 , còn cô cao chừng gần 1m7. Anh gần như ôm chặt lấy cô suốt đường đi, còn hai cánh tay cô thì cứ ôm riết lấy cổ anh, hai chân thỉnh thoảng lại ghì chặt vào chân anh. Hai tay anh dừng lại trên eo lưng cô. Đôi môi của họ cứ áp chặt vào nhau, mắt nhìn nhau chăm chăm. Cả buổi tối họ luôn trải qua những giây phút cuồng si như vậy, không ai muốn rời ai, dường như họ sợ rằng, một khi rời nhau ra thì sẽ không thể nào gặp lại được nữa. Họ nghe thấy có tiếng người rên ở khu vườn thực nghiệm, thế là cùng dắt tay nhau tới xem. Ở đó có hai đôi chân đang run rẩy quấn chặt lấy nhau. Họ đưa tay bấm nhau, quên cả đau. Anh cảm thấy trong phút chốc toàn thân anh như biến thành một khối thuốc nổ, cô cũng như vậy. Họ quay mặt đi, không dám nhìn vào mắt nhau nữa, rồi họ rời khỏi khu vườn thực nghiệm ngay sau đó. Tiếng rên ấy trong đêm mới nghe rõ làm sao, đến nỗi họ cảm thấy khắp khu vườn toàn là những tiếng rên, thậm chí cả thành phố Bắc Kinh này, cả mặt đất này đều đang rên. Tiếng rên ấy khiến người ta sửng sốt kinh ngạc, khiến trời đât như lay chuyển quay cuồng. Trong những năm tháng ấy, tiếng rên kiểu ấy thường khiến người ta rung động và sợ hãi, khiến người ta quay cuồng còn hơn cả chiến tranh. Hai con người, hai khối thuốc nổ ấy cứ áp chặt vào nhau, cứ phình lên không thể kìm hãm, dường như ngòi nổ đã bén lửa và đang xì khói. Tuy họ đã rời đi khá xa, không nghe rõ tiếng rên như lúc trước nữa, nhưng hình như nó càng đục hơn và càng to hơn, đồng thời càng khiến màn đêm như đặc hơn. Cho đến khi mà họ không còn nghe thấy âm thanh đó nữa, họ mới thở phào một hơi. Nhưng rồi chỉ một giây lát thôi, ngay sau đó họ lập tức nghe thấy tiếng kêu của chính cơ thể mình. Thì ra âm thanh ấy không biến mất, mà nó ẩn giấu trong cơ thể của họ. Anh cảm thấy “phần ấy”của mình căng tới mức như một khẩu pháo sẵn sàng nhả đạn, khiến anh thấy đau khi chạm vào quần. Anh bất chợt đưa tay vào túi quần khéo léo đẩy nó về một bên. Nhưng hình như cái đẩy ấy không có tác dụng, bởi nó vẫn cứ căng lên, đến nỗi anh phải đưa tay tóm lấy nó, sợ nó sẽ gây ra chuyện bất ngờ. Còn cô thì cảm thấy toàn thân nóng bừng như phát sốt… Cô ngồi lên đùi anh trong một phòng học không bị khóa, còn anh vẫn cứ ôm lấy cô. Lần này, trước mắt họ chỉ thấy những động tác của hai người trong khu vườn thí nghiệm, cô áp sát ngực vào anh, rồi đột nhiên đưa tay vào trong áo anh, nhẹ nhàng vuốt ve anh. Anh run lên. Đây là lần đầu tiên anh được phụ nữ vuốt ve như vậy. Từ nhỏ anh đã không có mẹ, nên chưa bao giờ được mẹ vuốt ve, vì thế mà cái vuốt ve ấy của cô đã làm anh thực sự đổ gục, anh nghe thấy toàn thân mình bùng nổ, đầu óc anh cũng nổ tung. “phần ấy” của anh vươn ra hết cỡ và áp sát chặt vào người cô, ướt cả quần và ướt cả sang cô, mặc dù vậy anh vẫn không dám đưa tay ra vuốt ve cô. Hai tay của cô bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng trên lưng anh. Anh cảm giác như nghe thấy một tiếng nổ lớn. Đôi bàn tay cô mềm mại và mát lạnh, dường như nó làm tắt dần những ngọn lửa trong anh. Được khích lệ, anh đưa bàn tay run rẩy lần vào áo cô từ phía sau. Cô khẽ rùng mình, rồi yên lặng chờ anh vuốt ve. Tay anh chạm vào làn da nóng rực của cô, làn da ấy mới mịn làm sao, nó khác hẳn với làn da của đàn ông. Anh nhắm mắt lại, dịu dàng hít mùi thơm trên da thịt của cô. Phụ nữ thật kỳ lạ! Từ trước tới nay anh chưa bao giờ tiếp xúc với bất cứ làn da nào của phụ nữ, dù chỉ là một cái chạm khẽ. Vì thế mà động tác của anh có phần do dự và hốt hoảng, có phần mâu thuẫn. Hành động ấy lớn quá, khiến lúc đó anh chỉ còn khả năng tiếp thu mà không còn sức lực để suy nghĩ. Anh sờ vào nút chiếc áo ngực của cô, nhưng không dám cởi mà vẫn chỉ vuốt ve như muốn thăm dò: liệu anh có thể cởi nó không? Cô không trả lời. Thực ra, lúc đó cô rất muốn cởi tung nó ra. Bầu ngực của cô đã căng tới mức khiến cô thấy khó thở. Hai quả bồng đào cứ như muốn bứt ra khỏi vầng ngực của cô, chúng run rẩy, chúng muốn kêu lên rằng: chiếc áo ngực chật quá, cứng quá và chẳng khác gì một bức tường ngăn trở chúng. Cô định đưa tay cởi tung chiếc áo ngực, nhưng rồi lại do dự. Chính sự do dự của cô đã ngăn anh lại. Cuối cùng cô đành để cho hai quả bồng đào đầy bất mãn ấy chọc vào người anh, còn anh cũng đành để cho “phần ấy” đang trong những cơn kích động lạ thường đâm bừa vào phần dưới của cô. Họ cứ dính chặt vào nhau và lắc lư như thế khiến cả hai đều ướt đầm.
Gửi ý kiến của bạn về bài này: |
Lưu ý : Khi than gia đóng góp ý kiến, mỗi ý kiến nếu được hiển thị quý khách được hưởng 500đ vào tài khoản, để được hưởng điều kiện này, quý khách chỉ cần đăng ký thành viên và đăng nhập để có thể tích lũy tiền trong tài khoản điện tử tại XBOOK |
|
CÙNG TÁC GIẢ |
Nhà xuất bản:
Tác giả: - Người dịch:
Giá:79,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:60,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả: - Dịch giả:
Giá:63,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả: - Dịch giả:
Giá:65,000đ
|
|
|
|
CÙNG THỂ LOẠI |
Nhà xuất bản:
Tác giả: - Dịch giả:
Giá:109,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:92,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:99,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả: - Dịch giả:
Giá:105,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả: - Dịch giả:
Giá:80,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả: - Dịch giả:
Giá:86,000đ
|
|
|
|
Xem thêm
|
|