www.xbook.com.vn
ĐT: - Email: info@xbook.com.vn
SIÊU THỊ SÁCH TRỰC TUYẾN XBOOK
ĐC: Số 46 ngõ 897 Giải Phóng, Q.Hoàng Mai, Hà Nội


NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ CỦA HOÀNG ĐẾ

Tác giả: Hướng Tư - Dịch và biên soạn: Dương Thu Ái - Nguyễn Kim Hạnh
Nhà xuất bản: Văn hóa - Thông tin
Giá bìa:74,000
Giá bán:74,000
Năm xuất bản: Quý I / 2005

Tuyệt đại đa số các hoàng đế Trung Quốc đều sống suốt cuộc đời ở trong cung. Họ sinh ra, lớn lên, nối ngôi, kết hôn, sinh con đẻ cái, hưởng thụ cuộc sống giàu sang nhất, phú quý nhất ở trong cung và mãi cho tới khi chết được long trọng đưa ra mộ địa. Cuộc đời trong cung của các vị hoàng đế Trung Quốc nói một cách đơn giản bao gồm phần chấp chính ở ngoài triều và phần chung sống yến tiệc ở hậu cung.

Tuyệt đại đa số các hoàng đế Trung Quốc đều sống suốt cuộc đời ở trong cung. Họ sinh ra, lớn lên, nối ngôi, kết hôn, sinh con đẻ cái, hưởng thụ cuộc sống giàu sang nhất, phú quý nhất ở trong cung và mãi cho tới khi chết được long trọng đưa ra mộ địa. Cuộc đời trong cung của các vị hoàng đế Trung Quốc nói một cách đơn giản bao gồm phần chấp chính ở ngoài triều và phần chung sống yến tiệc ở hậu cung.
Nói chung thời gian chung sống yến tiệc của hoàng đế nhiều hơn rất nhiểu so với thời gian thính chính thậm chí có không ít hoàng đế căn bản không lên triều nghe chính sự chỉ biết hưởng lạc ở trong cung. Cung đình của các triều đại Trung Quốc được chia ra hai phần: bên ngoài triều và bên trong triều, tức là tiền triều và hậu cung. Tiền triều là nơi để hoàng đế thính chính; hậu cung là chốn ăn ỏ sinh hoạt của hoàng đế. Nói một cách nghiêm túc, hậu cung là ngôi nhà để cho hoàng đế, hoàng hậu, sủng phi chung sống. Cuộc đời của các hoàng đế Trung Quốc là tìm trăm nghìn kế để những người đàn bà trẻ vây quanh mà sống trong khoái lạc và du nhàn.
 
Triệu Phi Yến - mỹ hậu hoang tàn
Trong lịch sử Trung Quốc, hoàng hậu thứ hai của Hán Thành Đế tên Triệu Phi Yến là một mỹ nhân thân nhẹ tựa chim yến, tài sắc tuyệt vời. Với tài nghệ múa đệ nhất thiên hạ, Triệu Phi Yến nhanh chóng có được tình yêu của Hán Thành Đế. Nhưng với Mỹ hậu, như thế vẫn chưa đủ.
Hán Thành Đế si mê tửu sắc, không chịu cảnh trong cung chán ngán, bèn đổi tên là Trương công tử cùng với Phú bình hầu Trương Phóng... giả làm các anh em dòng dõi quý tộc, vi hành ra khỏi cung.
Hôm đó, Thành Đế tới nhà công chúa Dương A uống rượu. Công chúa Dương A ra lệnh ca múa giúp vui. Người con gái từ sau rèm lụa bước ra, da dẻ mỡ màng bóng bẩy, eo lưng và chân tay thon thả mềm mại như cành liễu yếu lướt theo chiều gió. Thành Đế nhìn theo như ngây dại. Tư thế múa như chim yến mới nở xòe cánh, giọng ca như chim hót líu lo. Thành Đế ngồi không yên, bèn sủng hạnh nàng, rồi về hậu cung, thỏa sắc mê mệt. Người con gái đó là Triệu Phi Yến.
Sau khi Triệu Phi Yến vào cung lại tiến cử em mình là Triệu Hợp Đức. Triệu Hợp Đức vào cung, trong giây lát Thành Đế lại như dại ngây, không ngờ Hợp Đức còn xinh đẹp hơn Triệu Phi Yến như vậy. Hai chị em tuyệt sắc, đối với Hán Thành Đế háo sắc đúng là sẽ hận muôn đời nếu không được chết trong vòng tay êm ái của hai người đàn bà nghiêng nước nghiêng thành.
Có được hai chị em họ Triệu, Hán Thành Đế chẳng thiết gì đến những người đàn bà khác. Hứa hoàng hậu, Ban tiệp dư đều chịu chung cảnh lạnh lùng. Hứa hoàng hậu, người phụ nữ xinh đẹp với tài năng thi phú bẩm sinh, cũng có những lúc được hoàng đế sủng hạnh. Nhưng vì không thể sinh cho hoàng đế được mụn con nào, nên tình cảm vợ chồng cũng dần phai nhạt.
Không cam tâm để địa vị của mình lung lay, Hứa hoàng hậu quyết phá bằng được những ai có thai với hoàng thượng. Năm Hồng Gia thứ ba, Vương mỹ nhân có thai. Chị gái của Hứa hoàng hậu là Hứa Yết dùng thuật Vu cổ niệm chú nguyền rủa Vương mỹ nhân, kêu gọi Hán Thành Đế hồi tâm chuyển ý. Triệu Phi Yến biết chuyện này, nhận thấy đây là thời cơ để loại trừ Hứa hoàng hậu. Tức thì, Phi Yến bí mật trình báo với hoàng thái hậu Vương Chính Quân.
Hoàng thái hậu nạt nộ, lập tức han lệnh tra hỏi. Hứa Yết bị ghép tội đại nghịch bất đạo, chịu xử tử, Hứa hoàng hậu bị phế bỏ đuổi ra cung Chiêu Đài.
Năm thứ hai sau khi Hứa hoàng hậu bị phế bỏ, Thành Đế muốn lập Phi Yến làm hoàng hậu. Thái hậu chê nàng xuất thân ti tiện nên không bằng lòng. Thuần Vu Trường hiến kế, trước hết hoàng đế phải phong tước Thành Dương Hầu cho cha Phi Yến, cha được tôn quý thì con gái cũng dễ dàng lên hoàng hậu.
Sau bảy tháng, Triệu Phi Yến được phù chính, nghiễm nhiên làm hoàng hậu thứ hai của Hán Thành Đế, em gái Hợp Đức được tấn phong làm chiêu nghi. Sự sắp đặt này khiến các triều thần cảm thấy không thể chấp nhận. Giám nghị đại phu Lưu Phụ dâng sớ, tâu bày và khuyên giải Thành Đế tỉnh ngộ, đừng quá sa đà vào sắc đẹp đàn bà. Thành Đế nhận sớ, bực tức không nguôi, giáng Lưu Phụ xuống làm tù khổ sai.
Chị em Triệu Phi Yến được vua hết mình sủng ái, nhưng bao năm qua cũng không thể có thai. Cái gương Hứa hoàng hậu khiến cho Triệu Phi Yến vô cùng lo lắng về ngôi vị của mình. Vì thế, ngoài Thành Đế, Triệu Phi Yến còn tư thông với những người đàn ông khác.
Một thiếu niên 15 tuổi tên gọi Khánh An Thế, thị lang của Thành Đế, giỏi trống thạo đàn, diễn tấu véo von uyển chuyển, khiến Triệu hoàng hậu bị mê hoặc. Khánh An Thế luôn được phụng triệu vào cung, qua lại phòng ngủ hoàng hậu. Hai người cùng nhau hoan lạc, không quan tâm tới hậu quả. Nhưng với Khánh An Thế, Triệu Phi Yến vẫn không cam chịu. Lấy lý do để cầu nguyện, Phi Yến ra ở riêng, tuyển chọn một số thị lang là cung thuộc cung nô trong cung cho nàng thông dâm. Không chỉ thế, Phi Yến còn bắt tay chân vào kinh thành triệu gọi những thiếu niên trẻ tuổi, hóa trang thành phụ nữ đưa vào hậu cung. Mỗi ngày có tới mười mấy người hành dâm với Phi Yến, nhưng khổ nỗi hoàng hậu vẫn không thể có thai.
Thành Đế đam mê Hợp Đức. Hợp Đức biết rõ những hành vi của chị mình nên cố gắng che chở cho chị. Hợp Đức nước mắt lưng tròng, thủ thỉ với Thành Đế hãy tin vào sự chung thủy của Phi Yến. Thành Đế nhìn mỹ nhân nước mắt nhòe mi, trong lòng đau như cắt, tin lời Hợp Đức không chút nghi ngờ. Sau này, nhiều người lên tiếng tố cáo sự hoang dâm của Phi Yến, nhưng Thành Đế đều cho là sự vu cáo, ra lệnh chém đầu. Triệu Phi Yến ngày càng không biết kiêng nể, công khai gian dâm, nhưng cho đến cuối đời vẫn không có nổi một mụn con.