www.xbook.com.vn
ĐT: - Email: info@xbook.com.vn
SIÊU THỊ SÁCH TRỰC TUYẾN XBOOK
ĐC: Số 46 ngõ 897 Giải Phóng, Q.Hoàng Mai, Hà Nội


LIÊU TRAI CHÍ DỊ (Bìa Cứng)

Tác giả: Bồ Tùng Linh - Lời bình: Tản Đà, Lời bạt: Chu Văn
Nhà xuất bản: Văn học
Giá bìa:70,000
Giá bán:70,000
Năm xuất bản: Quý II / 2007

Liêu Trai Chí Dị"! Khi nghe nói đến hai chữ "Liêu Trai" là người ta nghĩ ngay đến những chuyện ma quỷ, hồ ly hay hiện lên thành những thiếu nữ xinh đẹp để trêu chọc hoặc làm hại những chàng thư sinh háo sắc, đêm khuya thường ngồi học một mình trong thư phòng. Nhiều người cho đó là những chuyện hoang đường của Trung Quốc thời xưa, không có cơ sở khoa học, thiếu hẳn phần đạo đức mà chỉ chuyên phần dâm loạn vô luân nên không mấy ưa thích.

Liêu Trai Chí Dị"! Khi nghe nói đến hai chữ "Liêu Trai" là người ta nghĩ ngay đến những chuyện ma quỷ, hồ ly hay hiện lên thành những thiếu nữ xinh đẹp để trêu chọc hoặc làm hại những chàng thư sinh háo sắc, đêm khuya thường ngồi học một mình trong thư phòng. Nhiều người cho đó là những chuyện hoang đường của Trung Quốc thời xưa, không có cơ sở khoa học, thiếu hẳn phần đạo đức mà chỉ chuyên phần dâm loạn vô luân nên không mấy ưa thích. Nhưng lại có người ca tụng cái văn chương hàm súc của bộ chuyện, chứa đựng một tinh thần sâu sắc sau cái bối cảnh đó để lên án những tệ đoan phong kiến, những thói tham nhũng vô lương, những bọn tham quan vô lại, tàn ác bất nhân...
Tác giả Bồ Tùng Linh, biệt hiệu Liễu Tuyền, sinh năm 1640 ở cuối triều Minh, vào thời chính sự lỏng lẻo, thời cuộc nhiễu nhương, giặc giã như o­ng nổi lên khắp nơi, khắp chốn. Ông bình sinh có tính thích sưu tập những chuyện thần kỳ kinh dị và hay bàn chuyện ma quỷ. Tích tiểu thành đại, gom lâu được nhiều, ông đem in thành sách.
Tuy phần nổi là những câu chuyện hồ ly, ma quái, nhưng đọc kỹ phần chìm trong các chuyện, ta thấy toàn những gương chung thuỷ, tiết nghĩa, hiếu đễ, ân oán vay trả phân minh của hồ ly, ma quỷ, mà không thấy tấm gương sáng nào khả dĩ cho đời soi chung của những chàng thư sinh bụng đầy chữ nghĩa thánh hiền, hay của phần lớn những ngài quan lớn, phụ mẫu chi dân, quyền cao chức trọng, công bằng chính trực cả.

"Mạch Long Ðàm, người Giang Tây, với hiếu liêm họ Chu đều là khách trọ ở kinh đô. Ngẫu nhiên cùng dạo chơi một cảnh chùa. Ðiện Phật, giải vũ, phòng tăng đều không lấy gì làm rộng rãi. Chỉ có một vì sư già trụ trì trong đó, thấy khách vào bèn xốc áo ra đón, rồi dẫn khách đi xem khắp đó đây. Trong điện có tô tượng Chí Công, hai bên tường đều vẽ vời rất tình xảo, nhân vật thảy đều như sống thật. Tường bên Ðông vễ bức" Thiên nữ rắc hoa", ở trong có một thiếu nữ buông mái tóc thề, tay cầm bông hoa, miệng hé cười, đôi môi anh đào muốn nhấp nháy, làn sóng mắt dường như đung đưa.
Chàng Chu chú mục giây lâu, bất giác như bị mất hồn, bàng hoàng thờ thẫn. Rồi thân thể bỗng nhiên phơi phới, như cưỡi trên mây mù, thoắt cái đã bay lên đến bức tường.
Nhìn thấy lầu gác trùng trùng không phải là cõi trần. Một vị sư già đang thuyết pháp ở trên tòa, những người mặc áo hở vai vây xung quanh đông vô kể.
Chu cũng đứng lẫn vào trong số đó. Một chốc, tựa như có người ngầm kéo vạt áo, quay lại thì ra cô thiếu nữ có mái tóc thề, đang vừa cười vừa quay đi. Chàng lập tức trở gót bước theo.
Qua những hành lang quanh co thì có môt căn phòng nhỏ. Chu ngập ngừng không dám tiến nữa nhưng thiếu nữ đã quay đầu lại, đưa bông hoa trong tay lên có vẫy gọi, chàng liền bước theo vào.
Trong phòng tịnh không có người, chàng vội ôm chầm lấy, nàng cũng không kháng cự gì lắm, bèn cùng nhau giao hoan thỏa thích.
Xong rồi nàng đóng cửa ra đi, dặn Chu đừng hỏi. Ðến đêm lại đến.
Cứ thế được hai hôm, các bạn gái nàng biết được, cùng nhau tìm thấy chàng, liền trêu trọc nàng rằng:
- Cậu bé trong bụng đã lớn tướng mà con để mái tóc bồng bồng, cũng học đòi làm gái còn son ư?
Rồi bảo nhau đưa cho nàng nào trâm, nào hoa tai, bắt nàng cuốn ngược tóc lên.
Cô gái thẹn thùng, không nói lời nào. Một nàng bảo:
- Chị em ơi, tụi mình đứng đây lâu, kẻo người ta mất vui.
Cả bọn liền cười và bỏ đi. Chàng nhìn lại nàng, thì tóc mây đã búi cao lên, vành tóc phượng buông thấp xuống, so với cô gái để tóc thề lúc trước lại càng xinh đẹp gấp bội.
Nhìn quanh không có ai, bàn dắt nhau bước vào cuộc ân ái.
Hương lòng rạo rực, lạc thú đang nông, thì bỗng đâu nghe tiếng ủng da cồm cộp rất dữ, dây xích và khóa kêu loảng xoảng, cộng thêm tiếng quát tháo, tiếng cãi cọ huyên náo.
.Nàng kinh hoàng nhỏm dậy, cùng với chàng đều ghé mắt nhìn trộm ra ngoài, thì thấy một vị sứ giả mặc áo giáp vàng, mặt đen như sơn, tay cầm khóa, tay nắm chùy, đám thiếu nữ xúm xít xung quanh..."
(Trích đoạn)