www.xbook.com.vn
ĐT: - Email: info@xbook.com.vn
SIÊU THỊ SÁCH TRỰC TUYẾN XBOOK
ĐC: Số 46 ngõ 897 Giải Phóng, Q.Hoàng Mai, Hà Nội


THÀNH PHỐ ĐỘC THÂN

Tác giả: Nguyễn Quốc Trung
Nhà xuất bản: Văn học
Giá bìa:35,000
Giá bán:35,000
Năm xuất bản: Quý III / 2008

Tiếng người con gái nhỏ dần, như thì thầm bên tai anh. Người Khế bừng lên cảm hứng tình yêu. Anh xiết lấy cô và nhẹ nhàng cởi áo người yêu. Khế sững người trước vòm ngực căng của người đàn bà. Lan ngả đầu vào vai anh nhưng vẫn đủ tỉnh táo ngăn bàn tay người đàn ông lần vào ngực mình. Vòm ngực nõn nà, cặp vú rắn như chuốt bằng đá hồng, cô kiên quyết không cho bất cứ ai chạm vào coi như đó là chốn thiên liêng...

“… Khế ngồi xuống một cách miễn cưỡng, đầu óc vẫn còn nghĩ tới những lời nói của má Lan khiến anh chạnh lòng. Lan hiểu được tâm trạng của Khế, cô kéo anh vào mình và lần mở cúc áo cho anh. Tiếng cô thoang thoảng bên tai anh thì thào:
- Đừng sợ, đây là thế giới của chúng mình, anh à.
- Nhưng anh sợ.
- Sợ gì?
- Không biết nữa.
Lan mỉm cười lắc đầu, cái lắc đầu thật duyên dáng:
- Chúng mình không còn ngây thơ nữa, quỹ thời gian yêu nhau không còn nhiều, phải sống cho nhau, mình phải biết tận hưởng những gì cuộc đời này đem lại. Mình phải tận hưởng…
Tiếng người con gái nhỏ dần, như thì thầm bên tai anh. Người Khế bừng lên cảm hứng tình yêu. Anh xiết lấy cô và nhẹ nhàng cởi áo người yêu.
Khế sững người trước vòm ngực căng của người đàn bà. Lan ngả đầu vào vai anh nhưng vẫn đủ tỉnh táo ngăn bàn tay người đàn ông lần vào ngực mình. Vòm ngực nõn nà, cặp vú rắn như chuốt bằng đá hồng, cô kiên quyết không cho bất cứ ai chạm vào coi như đó là chốn thiêng liêng. Nhưng rồi họ lại cuốn vào nhau, hai người bật lên tiếng kêu không rõ lời. Tiếng người con gái thì thầm những lời ngọt ngào vào tai anh:
- Em muốn có con, muốn làm mẹ.
- Chúng ta sẽ có nhiều con, em nhé!
Hai người quấn lấy nhau, tiếng cô gái rên lên:
- Anh. Anh. Anh
Cho tới khi hai người nằm dài bên nhau, Lan buột miệng:
- Chết cha, hôm nay ngày xấu

Lan cuốn nhanh tấm vải trải giưởng, đưa vào phòng tắm xả nước, chị như muốn giấu Khế điều mà người con gái nào cũng lo. Rồi Lan mở tủ lấy tấm vải trải giường mới thay vào. Chị liếc Khế, anh vẫn chưa hiểu việc làm của chị. Lan thấy nhẹ nhõm. Chị hôn anh rồi đi xuống tầng dưới.
Khế bâng khuâng mãi trong nếp giường trải nệm mút bọc vải trăng tinh, mùi dầu thơm thoang thoảng, thật quyết rũ, phải một lúc lâu anh mới ngủ được…”.
(Trích đoạn)