Có những sự chia xa để lại bao nỗi buồn, dày vò đau khổ. Nhìn sâu trong nỗi buồn, hình như chúng ta thấy rõ sự luyến tiếc. Bởi khi ấy, ta mới thấm thía tình yêu vô bờ, sự hy sinh cao cả của người ra đi dành cho ta. Rồi ta sẽ trách mình đã lãng quên, đã thờ ơ, thậm chí tệ bạc với người ấy… Nếu con cái là cánh diều trên bầu trời, tình mẹ chính là sợi dây điều khiển con diều. Dù con cái bay rất cao, rất xa, cũng không ra khỏi sự lo lắng bận tâm của mẹ. Không lâu trước đó, tôi quyết định đến thăm mẹ, đó là người mẹ đã ở goá 19 năm của tôi. Công việc bận rộn và chăm sóc ba đứa con nhỏ khiến tôi ít khi đến thăm bà. Tối hôm trước đó, tôi gọi điện thoại cho mẹ, hẹn mẹ cùng đi ăn cơm tối, sau đó đi xem phim. Mẹ hỏi tôi: “Đã xảy ra chuyện gì rồi, con trai? Con vẫn khoẻ chứ?”. Mẹ vẫn như xưa, nếu tôi gọi điện thoại cho mẹ vào buổi tối, hay đột nhiên hẹn mẹ ra ngoài, mẹ sẽ nghĩ là sắp có tin xấu. Tôi trả lời mẹ: “Con nghĩ nếu có thể ở bên cạnh mẹ một lúc, nhất định sẽ rất vui, chỉ có hai mẹ con ta thôi”. Mẹ suy nghĩ một lúc bên đầu dây điện thoại, sau đó nói: “Mẹ rất vui nhận lời mời của con”. Chiều thứ Sáu sau khi tan sở, tôi lái xe đến đón mẹ, tôi để ý thấy mẹ vô cùng phấn khởi bởi cuộc hẹn của chúng tôi. Mẹ uốn tóc, mặc bộ áo quần lần trước mẹ mặc trong buổi kỷ niệm ngày cưới, khuôn mặt mẹ luôn mỉm cười, cả người mẹ toả ra ánh hào quang tựa thiên thần. Mẹ vừa lên xe vừa nói với tôi: “Mẹ nói với các bạn của mình, mẹ phải đi ra ngoài với con trai, các bạn của mẹ đều vui mừng. Các bạn của mẹ rất nóng lòng muốn nghe kể về buổi đi chơi của hai mẹ con ta”. Chúng tôi vào một nhà hàng không sang trọng lắm nhưng không khí ở đó rất thú vị, mẹ khoác tay tôi, cứ như là đệ nhất phu nhân vậy. Sau khi ngồi xuống bàn ăn, tôi đưa cho mẹ thực đơn. Mắt mẹ không còn tinh tường, chỉ có thể đọc được chữ to. Khi tôi đọc thực đơn cho mẹ nghe được một nửa, tôi ngẩng đầu lên thấy mẹ đang ngồi đối diện với tôi, nhìn tôi say sưa, trên khoé môi vẫn còn mang nụ cười hoài niệm. Mẹ nói: “Khi con còn nhỏ, mẹ thường đọc thực đơn cho con nghe”. Tôi nói: “Giờ đến lúc mẹ được nghỉ ngơi, để con phục vụ lại cho mẹ”. Trong lúc ăn cơm, chúng tôi chuyện trò rất vui vẻ, không nói chuyện gì đặc biệt, chỉ kể cho nhau nghe cuộc sống gần đây của mình mà thôi. Chúng tôi càng nói càng phấn khởi, quên mất thời gian đi xem phim. Trên đường đưa mẹ trở về nhà, mẹ nói với tôi: “Mẹ vẫn muốn cùng con đi ra ngoài thêm lần nữa, nhưng lần sau hãy để mẹ mời con”. Tôi đồng ý. Mấy hôm sau, bệnh tim của mẹ đột nhiên tái phát và mẹ qua đời, tất cả mọi việc xảy ra rất nhanh, tôi không kịp làm việc gì. Không lâu sau tôi nhận được một bản photo chi phiếu do nhà hàng tôi từng dùng cơm với mẹ gửi tới, trên lá thư còn đính kèm một tờ giấy nhắn, trên đó ghi: “Mẹ đã trả tiền dùng bữa trước, mẹ biết mẹ nhất định không thể nào quay lại nơi đó. Nhưng mẹ vẫn đặt hai phần ăn, con một phần, vợ con một phần, con không bao giờ hiểu được đêm hôm đó có ý nghĩa như thế nào với mẹ đâu. Mẹ yêu con”. Giờ phút này tôi đã hiểu rằng kịp thời nói lời yêu thương với những người thân yêu là điều rất quan trọng. Nhiều khi, họ không thể nào chờ đợi thêm được nữa. Mẹ ơi, con yêu mẹ! Mẹ ơi con yêu mẹ Mời bạn đón đọc.
Ý Kiến Khách Hàng |
y kien cua toi
phan van dung 13h - 18/12/2010
đoạn chuyện rât hay và đầy ý nghĩa...!
|
Gửi ý kiến của bạn về bài này: |
Lưu ý : Khi than gia đóng góp ý kiến, mỗi ý kiến nếu được hiển thị quý khách được hưởng 500đ vào tài khoản, để được hưởng điều kiện này, quý khách chỉ cần đăng ký thành viên và đăng nhập để có thể tích lũy tiền trong tài khoản điện tử tại XBOOK |
|
CÙNG TÁC GIẢ |
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:28,000đ
|
|
|
|
CÙNG THỂ LOẠI |
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:0đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:0đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:80,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:54,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:139,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:88,000đ
|
|
|
|
Xem thêm
|
|